Trong một nơi xa lạ, gần biển và những cây cối cổ kính, có một trẻ em mạnh mẽ tên là Hương. Hương có một thích thú đặc biệt: chơi Trò Chơi土豆. Đây không phải là một trò chơi thông thường, mà là một loạt các câu lạc bộ, trò chơi và thao đấu đặc sắc, được khai phá và truyền thống tại đây. Trò Chơi土豆 là một nét ấn tượng của văn hóa hometown của Hương, và nó đóng vai trò quan trọng trong suốt cuộc đời cô bé.
Trò Chơi土豆 bắt nguồn từ những năm 1920, khi một nhóm trẻ em khơi khai ra những trò chơi đơn giản và thú vị để trốn tránh mùa mưa và hạn hán. Đầu tiên là "Tát Nhiệm", một trò chơi giao tiếp giữa các bạn bè, gồm các bước nhảy, vòng quay và cú đánh. Hương rất thích tham gia vào các cuộc Tát Nhiệm, bởi nó không chỉ giúp cô bé luyện tập sức khỏe, mà còn là một nơi để cô giao lưu với bạn bè và chia sẻ niềm vui.
Một ngày nọ, Hương và bạn bè của cô quyết định tăng thêm tính thú vị cho Trò Chơi土豆. Họ quyết định tạo ra một "Trại土豆", một khu vực được khắc phục thành những hình dạng của các vật dụng và cỗ máy của Trò Chơi土豆. Trại土豆 có những cây cối cổ kính để đạp, một cái bàn để chơi "Tát Nhiệm", và cả một "máy chơi" cổ kính để chơi "Tắt Đèn". Hương và bạn bè dành cả ngày lễ để khắc phục Trại土豆, và khi hoàn thành, họ đã có một nơi tuyệt vời để chơi Trò Chơi土豆.
Trong Trại土豆, Hương yêu thích nhất là trò chơi "Tắt Đèn". Trò chơi này gồm các bước nhảy và vòng quay, với mục tiêu là tắt đèn đặt trên một bàn. Hương rất nhanh chóe khi tắt đèn, và cô có thể nhảy cao hơn so với bất cứ ai khác. Mỗi khi cô tắt đèn, tất cả的小朋友 đều hét lên tán thánh và hân hoan.
Trong suốt những tháng sau đó, Hương và bạn bè của cô đã khai phá ra nhiều trò chơi mới cho Trò Chơi土豆. Có "Tát Nhiệm Đường Dài", trò chơi gồm nhảy dài dòng trên một dãy cây cối; có "Tắt Đèn Mặt Trời", trò chơi gồm nhảy cao để tắt đèn trên máy chơi cổ kính; và có "Tất Nhiệm", trò chơi gồm cả hai bước: tắt đèn và tất nhiệm (những cú đánh). Hương rất hạnh phúc khi có thể sáng tạo ra những trò chơi mới cho Trò Chơi土豆, và cô rất tự hào khi chia sẻ niềm vui với bạn bè.
Một ngày nọ, Hương và bạn bè được mời tham dự một buổi tiệc lớn tại một khuôn viên lớn gần biển. Tại buổi tiệc, có nhiều trò chơi khác nhau được tổ chức, nhưng Hương vẫn nhớ lắm Trò Chơi土豆. Từ mùa xuân đến mùa hè, Hương và bạn bè liên tục đến Trại土豆 chơi. Mỗi lần họ đến, họ sẽ khai phá ra thêm những trò chơi mới hoặc cải tiến những trò chơi cũ. Hương rất hạnh phúc khi có thể chia sẻ niềm vui với bạn bè của mình thông qua Trò Chơi土豆.
Trong suốt những năm sau đó, Hương lớn lên và chuyển đến một trường đại học xa xôi. Các bạn bè của cô khóc lóc khi cô rời khỏi hometown của họ. Tuy nhiên, Hương không quên Trò Chơi土豆. Các trò chơi đơn giản và thú vị của nó là nét ấn tượng của hometown của cô, và là nỗi giao lưu quý giá giữa cô và bạn bè của mình.
Hương bắt đầu chia sẻ Trò Chơi土豆 với bạn bè mới tại trường đại học. Mỗi khi họ chơi Trò Chơi土豆, Hương sẽ nhớ lại những ngày hạnh phúc với bạn bè cũ. Một lần nọ, Hương mời một nhóm sinh viên từ một nước khác đến thăm hometown của cô để khai phá ra thêm những trò chơi mới cho Trò Chơi土豆. Các sinh viên khá ngạc nhiên khi được giới thiệu với Trò Chơi土豆, nhưng họ rất hứng thú khi được tham gia vào các trò chơi và khai phá ra những ẩn sở của hometown của Hương.
Hương hiểu rằng Trò Chơi土豆 không chỉ là một loạt các trò chơi giữa bạn bè, mà còn là nét ấn tượng của văn hóa hometown của cô. Nó là một nét ấn tượng của suốt cuộc đời cô, và là nỗi giao lưu quý giá giữa cô với hometown và với bản thân mình. Do đó, Hương quyết định giữ gìn Trò Chơi土豆 cho mãi dài.
Hôm nay, Hương vẫn là người yêu thích Trò Chơi土豆 nhất trong hometown của cô. Cô dành thời gian mỗi tháng để khai phá ra thêm những trò chơi mới cho Trò Chơ