Trong khung cảnh của một quê hương xa lạ, nơi mà cánh đồng sông trải rộng, hồ nước tĩnh lặng, và những ngọn núi trời huyền bí, có một câu chuyện về một người ta, một người Việt, đang khám phá những mảnh đất xa xôi, nơi "cách xa phía Nam thế".
Từ một quán khách sạn ở trung tâm thành phố, cậu ta nhìn ra ngoài, nhìn thấy là những con phố hộp hấp hối, rung động với ồn ào của đô thị. Nhưng trong tâm trí của anh ấy, hồn tinh vẫn gắn liền với những cánh đồng sông mơ hồ ở phía nam, nơi mà mỗi bước đi đều là một khám phá mới.
"Từ phía Nam xa vời thế", anh ấy thường nói với chính mình. Cái gọi là "phía Nam" không chỉ là vị trí trên bản đồ, mà là một ký ức, là một ước mơ, là một nỗi thương nhớ về quê hương.
Anh ấy là một du khách thích du lịch, không phải là chuyên nghiệp. Tuy nhiên, anh ấy có một đam mê khó tả với những nơi xa xôi, những góc rừng bìu bàng, nơi mà con người dễ dàng bị mất trong lòng sông biển. Mỗi khi anh ấy đặt chân trên mảnh đất mới, anh ấy cảm thấy như được sinh ra từ đầu lần.
Một lần nọ, anh ấy quyết tâm khám phá một khu vực xa lạ: miền nam Việt Nam. Đây là một hành trình không chỉ về địa lý mà còn về tâm lý. Anh ấy muốn tìm hiểu về nền văn hóa, quần thể dân tộc ở những nơi xa xôi, nơi mà tiếng Việt càng gần với trái tim anh ấy.
Anh ấy bắt đầu hành trình từ một thị trấn nhỏ gọi là Yên Lạc. Đây là một nơi bất ngờ với những cánh đồng sông mọc lên cao như ngọn trùm, và những ngọn núi trời huyền bí với hình dáng giống như những con sư tử ngửa. Mỗi khi anh ấy đi bộ trên những con đường sâu sắc, anh ấy cứ cảm thấy như đang bước trên một con đường mơ hồ.
Từ Yên Lạc, anh ấy tiếp tục sang Phù Cát. Nơi đây có những ngọn núi trời cao ngạo, với vùng đất mỏng bén và rừng ngập mặn. Anh ấy dạo bộ trên những con đường sắt hẹp hòi, nhìn xuống dòng sông tràn trề dưới bàn tay. Mỗi bước đi đều là một hồi hộp của tâm trí.
Từ Phù Cát, anh ấy tiếp tục sang Đà Lạt. Đây là nơi có cánh đồng sông sừng sững, với những ngọn núi trời đầy huy hoàng và những cây cối quanh quẩn. Anh ấy dừng chân tại một bãi biển nhỏ gọi là Biển Đà Lạt. Mặt biển trắng nhợt nhạt, với sóng sóng nhẹ nhàng kéo dài dài. Anh ấy ngồi xuống trên bãi tắm biển, nhìn xuống dòng nước tràn trề từ sông xuống biển. Mỗi giọt nước tràn trề đều là một giọt của niềm tin và hy vọng.
Từ Đà Lạt, anh ấy tiếp tục sang Bến Tre. Nơi đây có những con sông rộng rãi và những khu vực đất cao nguyên. Anh ấy dạo bộ trên những con đường sắt hẹp hòi, nhìn xuống dòng sông tràn trề dưới bàn tay. Mỗi bước đi đều là một bước khám phá về bản thân và về nền văn hóa Việt Nam.
Trong suốt hành trình này, anh ấy gặp nhiều người dân địa phương. Họ là những người sống trong sự yên bình của quê hương, có những câu chuyện cổ kính về nền văn hóa và quần thể dân tộc Việt Nam. Họ chia sẻ cho anh ấy những câu chuyện về cổ tích, thần thoại, và truyền thống của họ. Mỗi câu chuyện đều là một khối đá cứng trong lòng anh ấy, làm cho anh ấy hiểu sâu hơn về bản chất của Việt Nam.
Anh ấy cũng gặp nhiều scenery tuyệt đẹp: từ cánh đồng sông sừng sững của Đà Lạt đến biển bình yên của Bến Tre; từ núi trời cao ngạo của Phù Cát đến sông tràn trề của Yên L