Trong một nơi mịn màng, ẩm ướt với hương hồn của mùa hè, dàn bà Tân Thịnh đứng tại cửa nhà mình, nhìn ra sân khô khô, nơi những cây cối và bồ câu nhỏ đang quay tròn trong gió mùa hè. Mặt trời mọc cao trên bầu trời xanh lạnh, chiếu sáng vào sân của bà. Một nụ cười tươi tắn tẻ nhỏ thầm khẽ khúc trên gương mặt bà, như thể bà đang hưởng thụ ánh sáng của một ngày mới.
Bà Tân Thịnh là một người dân bình thường ở miền Nam, sống với một hạnh phúc bình yên. Mỗi sáng, bà đều dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho con gái 15 tuổi của mình, Thảo An. Thảo An là ân ái của bà, là niềm hy vọng và niềm vui của cuộc sống. Mỗi khi bà nhìn thấy con gái mình, lòng bà đầy đầy ơn cảm.
Một ngày nọ, Thảo An hỏi bà: "Mẹ, có thể bạn mua cho tôi một lô đề không? Tôi muốn thử vận may."
Bà Tân Thịnh ngạc nhiên, nhưng cũng hiểu con gái mình muốn có một chút thú vui. "Được rồi," bà nói với ánh mắt ấp ủ. "Nhưng hãy cẩn thận, chỉ dành cho chơi giải trí."
Thảo An cười rạng rỡ, cầm lấy quả phiếu lô đề tháng Sáu, bước ra khỏi nhà. Một nửa tháng sau, Thảo An trở về với một tờ giấy trắng với chữ "Trúng" nổi bật. Cả nhà hòan hỷ, cả Thảo An cũng hạnh phúc.
Những tháng sau, Thảo An bắt đầu chơi lô đề thường xuyên hơn. Mỗi lần mua phiếu, bà Tân Thịnh vẫn nhắc nhở con gái cẩn thận. Nhưng Thảo An luôn luôn hứa sẽ cẩn thận, sẽ không để lô đề trở thành gánh nặng cho gia đình.
Một hôm tháng Sáu, Thảo An huyết thét về nhà với một tờ giấy trắng với chữ "Không Trúng". Bà Tân Thịnh ôm chặt con gái mình, an ủi: "Điều đó không có gì đáng buồn. Chúng ta sẽ tiếp tục sống như bình thường."
Nhưng Thảo An không thể quên đi cảm giác thất bại. Cảm giác mất mát và buồn bão kéo dài suốt suốt tháng Sáu. Mỗi khi bà Tân Thịnh nhắc đến lô đề, Thảo An luôn luôn tránh khỏi chủ đề.
Một hôm sau, bà Tân Thịnh gặp một người bạn gần lày, bà Ngan. Bà Ngan là người rất thành thạo với lô đề. "Thôi đừng lo," bà Ngan an ủi bà Tân Thịnh. "Lô đề không phải là gánh nặng cho gia đình. Nó là một cách giải trí."
Bà Ngan chia sẻ với bà Tân Thịnh những bí kíp chơi lô đề: "Bạn nên chọn những con số có tính chất kỳ quặc, không liên quan đến sự kiện thực tế. Và hãy cẩn thận với những phiên lô đề có kỳ số cao."
Bà Tân Thịnh nghe lời khuyên của bà Ngan, suy nghĩ rõ ràng hơn về lô đề. Cũng như nhiều người khác, bà Tân Thịnh tin rằng lô đề là một cách để thay đổi số phận và tìm kiếm may mắn.
Một lần nữa, Thảo An hỏi bà mua phiếu lô đề. Bà Tân Thịnh nhìn con gái mình với mắt ấp ủ: "Được rồi," bà nói với ơn cảm. "Nhưng hãy cẩn thận."
Thảo An cười rạng rỡ, cầm lấy phiếu lô đề tháng Sáu, bước ra khỏi nhà với một trái tim đầy hy vọng. Một nửa tháng sau, Thảo An trở về với một tờ giấy trắng với chữ "Không Trúng" nổi bật. Cả nhà im lặng, cả Thảo An cũng im lặng.
Bà Tân Thịnh ôm chặt con gái mình: "Chúng ta sẽ tiếp tục sống như bình thường." Nhưng trong lòng bà đã có một khối sâu sắc hơn: lòng lo sợ và lo ngại về con gái mình.
Thời gian qua, Thảo An chơi lô đề ngày càng thường xuyên hơn. Mỗi lần mua phiếu, bà Tân Thịnh cứ thắc mắc: "Thảo An, bạn có cẩn thận không?" Nhưng Thảo An luôn luôn trả lời: "Mẹ đừng lo."
Một hôm dài hè, Thảo An huyết thét về nhà với một tờ giấy trắng với chữ "Trúng" nổi bật. Cả nhà hòan hỷ, cả Thảo An cũng hạnh phúc. Nhưng cái may mắn này không kéo theo cho gia đình của bà Tân Thịnh nhiều niềm vui.
Thao An dùng số phận của mình để mua xe hơi mới,...